Phong Lăng ngồi trên giường mở di động mới ra, vừa nghiên cứu cách dùng vừa kiểm tra đủ loại số điện thoại trong danh bạ cũ của mình.
Cô không có quá nhiều hứng thú đối với việc nghiên cứu điện thoại mới, chỉ đổi sim sang, sau khi xác định danh bạ đã được đồng bộ hóa thì bỏ di động qua một bên.
Đêm khuya, Phong Lăng vẫn rất do dự.
Cô không biết mình có nên ở lại hay không.
Thật ra nếu đứng trên phương diện lý trí mà nói, bất kể thế nào cô cũng nên rời đi, bởi vì quan hệ giữa Lệ Nam Hành và nhà họ Phong, cũng bởi vì người đàn ông kia rõ ràng ngoài miệng nói sẽ không làm gì cô nhưng vẫn cưỡng hôn cô ở phòng bếp. Phong Lăng có cảm giác, nếu mình tiếp tục ở nơi này thì sẽ còn xảy ra nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng một loại tâm tư yếu đuối mà chính cô cũng không thể hiểu được đang ràng buộc cô, nói với cô rằng, cô nên ở lại đây.
Lúc Phong Lăng để điện thoại mới sang bên cạnh để sạc điện, đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ, cô thấy người đàn ông đi ra từ phòng ngủ bên cạnh. Có lẽ là vì bây giờ cô đang bị thương mà ở lại đây, cho nên hôm nay người đàn ông nghiện thuốc lá rất nặng này dường như không hề hút thuốc. Anh vừa mới tắm xong, dáng vẻ nhẹ nhàng khoan khoái mà lạnh lùng, thấy cô đi ra thì hỏi cô một cách tự nhiên: “Đã uống thuốc chưa?”
Lúc này Phong Lăng mới nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-am-khong-bang-anh-tham-tinh/3137690/chuong-1113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.