"Muội muội, muội có đồng ý giúp tỷ hay không?"
Trưởng tỷ thấy ta do dự, đột nhiên rút cây trâm vàng trên đầu.
Ta bị ánh sáng từ phần đầu nhọn của cây trâm lóe lên trước mắt, theo bản năng che cổ mình, lại thấy trưởng tỷ kề cây trâm vào cổ họng trưởng tỷ.
Lúc này ta mới ngộ ra, ta đã sống lại, sống lại vào thời điểm trưởng tỷ định giả ch.
"Nếu không có tình yêu của An lang, ta như người đã ch rồi!"
Cũng giống như kiếp trước, trưởng tỷ ép ta giúp giả ch.
Ta lạnh lùng nhìn trưởng tỷ, đưa tay dễ dàng giật lấy cây trâm vàng, nhếch môi cười: "Trưởng tỷ, muội sẽ giúp tỷ."
Trưởng tỷ không nghi ngờ gì ta, từ nhỏ đến lớn, ta là muội muội luôn nghe lời trưởng tỷ, cũng rất kính trọng trưởng tỷ.
Đích tỷ lấy ra một viên thuốc màu đỏ nói: "Đây là Tức Tức Hoàn, do An lang đưa cho tỷ, chỉ cần uống viên thuốc này, tỷ sẽ mất hơi thở và mạch đập trong bảy ngày bảy đêm, đến ngày thứ bảy cùng giờ tỷ sẽ tỉnh lại."
"Tỷ sẽ bắt đầu giả bệnh trước đó hai ngày, đến ngày thứ ba thì uống viên thuốc này, mọi người trong nhà sẽ loan tin ra ngoài nói tỷ ch vì cảm lạnh nặng."
Đích tỷ nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, dặn dò nghiêm túc: "Muội muội à, đến lúc đó, muội phải để lại lỗ thông khí trên quan tài của tỷ, còn nắp quan tài phải chọn loại gỗ nhẹ một chút. Như vậy đến ngày thứ bảy tỷ tỉnh lại mới có sức đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gieo-nhan-nao-gat-qua-nay/3589540/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.