Đích tỷ không biết ta từng phải chịu nhục ở Đông cung như thế nào. 
Thực ra đây không phải là điều đáng ghen tị, ta cũng không nhận ra sự bất thường trong lá thư của trưởng tỷ. 
Sau đó nửa năm, trưởng tỷ không liên lạc với ta nữa. 
Lại một năm sau, Hoàng đế băng hà, đêm trước khi Thái tử lên ngôi, hắn nhìn ta đắm đuối nói: "Thư Ngọc, ta có thể phong nàng làm Quý phi, ta tuyệt đối sẽ không phụ nàng." 
Hắn dự định truy phong trưởng tỷ làm Hoàng hậu, để an ủi tâm hồn người trong mộng đã qua đời sớm của hắn. 
Ta đã làm được nhiều như vậy, cuối cùng vẫn chỉ là Quý phi. 
Nhưng ta đã biết đủ, trong mắt hắn, ta chỉ là công cụ để thỏa mãn d*c vọng, hắn không cần tình yêu của ta, thậm chí còn cảm thấy phiền phức. Như vậy một danh phận coi như là tốt lắm rồi. 
Không ai ngờ được, ngày Thái tử lên ngôi, trưởng tỷ "đã ch" hai năm lại quay về. 
Đích tỷ mặc trên người bộ quần áo thô sơ, đầu chỉ cài một cây trâm bạc, cả người tiều tụy, giống như đã bị đày đọa lâu ngày. 
Ngay khi trưởng tỷ xuất hiện, ánh mắt của Thái tử đã bị hút về phía trưởng tỷ. 
Trong lúc ta còn đang kinh hãi, trưởng tỷ đã lao vào vòng tay của Thái tử. 
Đích tỷ khóc lóc thảm thiết trong lòng Thái tử, khuôn mặt tuy tiều tụy nhưng vẫn trẻ trung, nước mắt rửa sạch bụi trần, càng thêm thanh tú động lòng người. 
Thái tử kinh ngạc: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gieo-nhan-nao-gat-qua-nay/3589539/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.