Sư tỷ vẫn ngồi trước gánh hoành thánh. Cô ta không ngừng ăn, từng miếng lại từng miếng, ăn hết chiếc này đến chiếc khác, vừa ăn vừa húp nước dùng.
Trên mặt của cô ta lộ ra nụ cười như mộng như ảo. Cuối cùng cô ta uống sạch sẽ cả cặn nước rồi bấm bụng thở ra đầy thoả mãn.
Lúc này cô ta mới ngẩng đầu lên, ánh mắt quét thẳng qua ba người rồi dừng lại trên người A Sinh. Cô ta vẫy tay gọi A Sinh: “A Sinh, lại đây, lại bên cạnh sư tỷ này.”
Khoé miệng khẽ nhếch, đuôi mắt cong cong, trong vẻ quyến rũ lại lộ chút quỷ dị lạnh lẽo.
Tiếng nói lọt vào tai A Sinh có sức cám dỗ không thể cưỡng lại. A Sinh vô thức bước về phía trước một bước. Cậu ta đang định lên tiếng thì bị Bạch Chuẩn cắt ngang.
“Gánh hát Cát Khánh ở đâu?”
Cậu vừa lên tiếng, tâm trí của A Sinh lập tức sáng tỏ, cả người tỉnh táo lại.
Sư tỷ vẫn giữ khuôn mặt tươi cười, dung mạo được tô vẽ rung động lòng người. “Các anh muốn nghe hí khúc?”
“Đúng vậy, chúng tôi muốn đi xem.” Hoắc Chấn Diệp khẽ cười với sư tỷ, “Xin cô hãy dẫn chúng tôi đến đó.”
Sư tỷ vô cùng mừng rỡ. Cô ta cười một mình, đôi mắt quyến rũ nhìn chằm chằm vào Bạch Chuẩn và Hoắc Chấn Diệp, miệng thì thào: “Người sống, thật tốt, hì hì.”
Ba người đi theo sau sư tỷ. Giống như chưa được ăn gì, cô ta bước đi lảo đảo trên con đường mòn lát gạch giống như đang đi trên cà kheo, tay nâng lên theo từng nhịp chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-song/1652154/chuong-48.html