Hoắc Chấn Diệp vừa ngồi xổm xuống, đã nhìn thấy có một mảng màu đỏ thẫm tràn ra qua khe cửa giống như vết nước bị rò rỉ vậy.
Hắn vội lùi về sau một bước, “Đầu Bự, mau phá cửa!”
Loại cửa gỗ này rất chắc chắn, dùng những thanh gỗ dài chêm vào kẽ hở, không thể dùng sức để phá được. Cuối cùng bọn họ phải nhờ đến sự giúp đỡ của những người hàng xóm, mới dỡ được cánh cửa. Bên trong tiệm may, máu chảy lênh láng khắp nơi. Hai người ngã trên mặt đất, một người ở trước cửa, một người ở bên cạnh quầy hàng.
Đầu Bự vọt vào trong kiểm tra. Chảy nhiều máu như vậy, đoán chừng người này cũng không sống nổi.
Quả nhiên người ở gần cửa đã chết rồi. Anh ta đi đến bên cạnh quầy, ngồi xổm xuống định kiểm tra mạch đập và nhịp tim của người kia. Nhưng mới định đưa tay ra, ánh mắt liếc qua sau quầy hàng bèn kêu lên một tiếng đầy hoảng hốt, ngã ngửa ra ngồi bệt xuống sàn nhà.
Hoắc Chấn Diệp vội vàng móc súng chạy vào, giơ súng lên chĩa về phía quầy hàng.
Một người đàn ông mặc áo dài đang ngồi dưới quầy hàng. Trên cổ ông ta quấn một chiếc thước dây, tay cầm cây kéo to.
Những người đang xúm xít trước cửa vì tò mò, nhìn thấy Hoắc Chấn Diệp móc súng thì đều la hét bỏ chạy.
Người ngồi dưới quầy hàng đang dùng cây kéo, tự cắt phá da thịt của mình từng nhát lại từng nhát.
Mắt ông ta trợn trừng nhìn Hoắc Chấn Diệp và Đầu Bự, miệng thì mấp máy lẩm bẩm: “Không cho đi được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-song/1652134/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.