“Tại sao em lại xuất hiện ở đây?”
Một giọng nói trầm đục mang theo sự phẫn nộ và kìm nén vang lên bên tai Tình Mỹ.
Là giọng nói của Dực Thụ, Tình Mỹ có nằm mơ cũng không thể quên được giọng nói ấy.
“Tại sao em lại ở đây? Tại sao em không ra sân bay? Tình Mỹ, em nói cho anh biết, tại sao em không ra sân bay?”
Giọng nói của Dực Thụ cao lên thấy rõ, giọng nói phẫn nộ vang lên bên tai cô.
“Chẳng phải lúc ấy chính anh đã bỏ rơi em sao?”. Tình Mỹ cố gắng đè nén cảm xúc, ngoảnh đầu lại nhìn.
Yêu nhau càng sâu đậm thì căm hận càng sâu sắc, ngay chính bản thân cô cũng cảm thấy kinh ngạc.
Dực Thụ gần như hoảng sợ trước sự căm hận ánh lên trong mắt cô, bàn tay nắm lấy cánh tay cô chợt lỏng ra.
“Dực Thụ, giờ anh với Thái Vận có hạnh phúc không? Chắc chắn rất hạnh phúcnhỉ? Thái Vận yêu anh như vậy, chắc chắn anh rất hạnh phúc nhỉ?”, TìnhMỹ cứ tưởng mình sẽ khóc, nhưng cô phát hiện mình đang khẽ cười.
“Em đang nói gì vậy?”, ánh mắt Dực Thụ trở nên mơ hồ.
“Anh bỏ em ra!”. Tình Mỹ hất tay Dực Thụ ra, sải bước về phía trước, nhưngchưa đi được bao xa đã bị Dực Thụ ôm siết lấy. Tình Mỹ cố sức vùng vẫy,nhưng không thể thoát ra được.
“Anh hỏi em tại sao em không rasân bay? Anh đợi em lâu như vậy, tại sao em không xuất hiện? Em đã đồng ý sẽ đi với anh mà, đi thôi, giờ chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-phut-nay-thuoc-ve-chung-ta/1927725/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.