Tất thảy cứ như một giấc mơ, nhưng là giấc mơ của hiện thực.
Mọi thứ xảy ra có vẻ đường đột, khiến cho đôi bên đều cảm thấy nhất thời hoang mang. Tuy vậy, điều ánh lên trong mắt của bọn họ ngay lúc này không còn là thận trọng và do dự nữa, mà là tình cảm chân thành, quang minh chính đại cũng như cả ngọn lửa dục vọng cắm rễ đáy lòng.
“Anh muốn biết không?”
“Muốn.”
“Anh chắc chứ?”
“Có lẽ. Có lẽ là… tôi chỉ muốn thử, với Niên thôi…”
Âm chữ cuối cùng vừa thốt ra, chưa được gãy gọn dứt khoát, Vưu Hạ đã cảm thấy không gian xung quanh bỗng chốc lật nhào. Toàn bộ cơ thể của anh bị Kỳ Họa Niên nhấc bổng, ôm đặt lên bàn bếp. Với phản xạ tự nhiên, anh giật mình vòng tay ôm lấy cổ cậu, hơi thở dồn dập lo lắng.
Chúng ta… đang làm gì vậy?
Chùm đèn trần trong phòng khách tỏa ra tia sáng nhẹ nhàng, rọi xuống hai bóng người đang dán sát vào nhau đầy thân mật. Làn mi cong dài bồi hồi chớp liên tục mấy cái, hòa cùng ánh sáng phía trên, tạo thành một cái nhìn quá đỗi mê hoặc.
“Niên… Chúng ta…” Vưu Hạ hạ tầm mắt nhìn đối phương.
Vòng tay trao cho anh một cái ôm gắt gao mạnh mẽ, Kỳ Họa Niên đứng thẳng người, khuôn cằm hơi nghểnh lên, vừa vặn chạm vào được bờ môi lành lạnh của anh. Sửng sốt hai giây, sau đó anh vội nhắm mắt lại, từ từ nghênh đón nụ hôn dịu dàng của Kỳ Họa Niên.
Môi lưỡi cả hai mãnh liệt đan cài.
Kỳ Họa Niên vịn lấy sau gáy Vưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-ngan-tinh-dai-the-cardesiseur-he-liet-2/1670424/quyen-3-chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.