Ngõ Vắng từ trước đến nay luôn là nơi tập hợp nhiều thành phần của tệ nạn xã hội nhất. Chỉ cần một lần sa chân vào nơi này, có thể bạn sẽ khó mà thoát được. Nếu có thoát ra thì bạn cũng không còn là một con người bình thường nữa rồi.
Màn trời đen đặc, không có ánh trăng, phủ lên ngõ Vắng chìm ngập trong mùi dầu ăn để lâu lẫn với mùi thuốc lá nồng nặc. Trong góc, một đám côn đồ choai choai đang ra sức hà hiếp một người. Cậu thanh niên bận áo phông trắng, trước ngực áo có dán hình của sư tử Simba, cậu đang ôm một chiếc túi màu đỏ trước ngực, đứng run lẩy bẩy.
Cách đây khoảng mười lăm phút, khi Diệc Du tình cờ đi ngang qua con hẻm thì bỗng bị chặn đầu xe. Một đám người cao hơn cậu nửa cái đầu có vẻ mặt ngông nghênh, quần áo rách chỗ này chỗ kia, lộ ra những hình xăm màu đen ghê rợn. Bọn chúng đứa nào cũng ngậm điếu thuốc thở phì phò như bát nhang, ánh mắt quan sát Diệc Du từ trên xuống dưới.
“Chơi với bọn anh không?”
“Tránh ra.”
“Hử? Cưng kêu bọn anh tránh ra? Bọn anh nào có ngáng đường đâu mà khó chịu thế?”
“Tránh ra.”
“Ghét ghê!” Cả đám nhìn nhau cười bệnh hoạn.
Diệc Du cúi gằm mặt, cắn môi liều lĩnh đạp lên bàn đạp, muốn vọt đi. Tuy nhiên, lúc bánh xe chuẩn bị xoay thì cậu nhận ra phía sau nặng hơn bình thường, như thể có người đang ngồi trên yên sau vậy.
Diệc Du sợ sệt, nín thở quay đầu nhìn, lập tức trông thấy một gã đang nhe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-ngan-tinh-dai-the-cardesiseur-he-liet-2/1670422/quyen-3-chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.