Khác với các bạn đồng trang lứa, Thiên Nga đến bây giờ vẫn chưa nhập học. Sau khi theo mẹ lên thành phố, chuyện học hành của cô bé bị trì hoãn không ít. Thời gian mà bạn bè của mình đang cắp sách đến trường thì cô bé chỉ lủi thủi ở trong nhà, tự giác phụ đỡ mẹ mình một vài công việc nhỏ nhặt. Buổi tối, cô bé thường lấy sách vở ngày trước còn ở dưới quê ra, tập đọc và viết cho thành thạo ngôn ngữ mẹ đẻ.
Trương Mỹ Hạnh ban ngày đi làm, tối về đã mệt đừ. Nhưng khi nhìn thấy con nhỏ chăm chỉ siêng năng như vậy, cô vừa vui vừa xót xa. Thiên Nga từ nhỏ đã có tính tự giác rất cao, tinh thần học tập không kém cạnh ai, thành tích trong lớp cũng xuất sắc. Ấy thế mà bây giờ phải ở nhà không được đi học như bao người khác, làm cho cô hơi chạnh lòng.
“Đợi mẹ thêm mấy ngày nữa rồi sẽ đưa con đến trường, nhé.” Trương Mỹ Hạnh ôm Thiên Nga trong ngực, vuốt ve mái tóc óng mượt của nó.
Thiên Nga thiêm thiếp ngủ, nghe thấy mẹ nói vậy liền vui vẻ gật gật đầu: “Dạ! Con muốn đi học lắm rồi, con muốn kết bạn nữa… Ở nhà thế này buồn lắm ạ.”
“Ừm, mẹ biết rồi. Con ngoan, ngủ đi, mẹ ru con ngủ nhé.”
Mới đó đã thêm một tuần trôi qua.
Buổi trưa hôm nay, Trương Mỹ Hạnh không cần phải đi làm. Cho nên cô tranh thủ thời gian nấu cho Thiên Nga một bữa ăn đầy đủ dinh dưỡng và chơi cùng với con bé. Lúc cô đang loay hoay dưới bếp thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-ngan-tinh-dai-the-cardesiseur-he-liet-2/1670398/quyen-2-chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.