Hai tháng trước.
Từ dưới quê lên thành phố, vốn có rất nhiều bỡ ngỡ và lạ lẫm, cho nên Trương Mỹ Hạnh cùng cô con gái bé bỏng của mình cảm thấy có hơi choáng ngợp. Cô theo hướng dẫn của Kỳ Họa Niên, bắt chuyến xe buýt số 80, đi thẳng mãi một đường, rốt cuộc cũng gần đến nơi.
Xuống khỏi bến xe, cái nắng gay gắt giữa trưa khiến cho con bé đổ mồ hôi như mưa. Trương Mỹ Hạnh thấy vậy bèn dẫn nhóc con vào một quán nước lề đường, mua cho nó một ly nước sâm, sẵn tiện nghỉ ngơi chốc lát.
Khi nhận được cuộc gọi của Kỳ Họa Niên thì trời đã gần xế chiều.
Trương Mỹ Hạnh là một người phụ nữ nông thôn, mỗi ngày chỉ quanh quẩn trên cánh đồng, chăm chỉ miệt mài bán lưng cho trời, bán mặt cho đất. Gương mặt của cô ở tuổi 40 có hơi đen nhẻm và nhăn nheo, nhưng đây không phải là vết tích của nhan sắc bị phai mòn theo thời gian, mà chính là vết tích của sự tảo tần suốt nhiều năm qua.
Kỳ Họa Niên đi ra tận đầu ngõ, đón Trương Mỹ Hạnh và bé em họ của mình. Lúc nhìn thấy đôi bóng người đang nắm tay nhau vui vẻ đi đến gần, cậu bất giác cong môi cười theo.
“Dì đưa con cầm phụ cho.” Kỳ Họa Niên vươn tay giành lấy mấy chiếc túi nặng trịch trên lưng đối phương, sau đó cúi đầu cười với nhóc con “Vào thôi nào.”
Con bé mới đầu còn lạ nước lạ cái, nhưng khi được Kỳ Họa Niên vuốt ve mái tóc đẫm mồ hôi và đưa cho mình một cốc nước cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-ngan-tinh-dai-the-cardesiseur-he-liet-2/1670397/quyen-2-chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.