Từ ngày Kỳ Họa Niên xuất hiện, từng bước đi vào thế giới riêng của Vưu Hạ, anh đã quên mất bản thân mình mắc hội chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế.
Anh không còn nhớ rõ mình mắc hội chứng này từ lúc nào, chỉ biết sau khi tốt nghiệp cấp một, cơ thể bắt đầu thay đổi đến chóng mặt. Anh dần để ý đến sự tồn tại của những món đồ xung quanh mình hơn. Mọi thứ phải được sắp xếp theo một quy tắc nhất định, tỉ như sách vở phải xếp từ thấp lên cao, quần áo được treo từ màu sáng qua màu tối, chỉ thích số chẵn không thích số lẻ, thường xuyên rửa tay dù không phải bị dính bẩn.
Đặc biệt, anh rất ghét phải động chạm da thịt cùng với người khác, bất kể là ở nơi nào trên cơ thể này.
Thế mà mỗi khi Kỳ Họa Niên đứng trước mặt anh lại có thể tự nhiên như người thân trong gia đình. Đó là lần đầu tiên cậu đưa cho anh một bên tai nghe của mình, có điều sau đó cậu đã chủ động mua một bộ tai nghe mới toanh, tránh làm cho anh khó chịu. Lần tiếp theo, cậu lại chạm lên tóc anh, phủi đi một chiếc lá non. Thêm một lần nữa khi cả hai ngồi cạnh nhau trên xe khách, anh tựa đầu lên vai cậu, miên man ngủ say. Lại thêm một lần cả hai nắm tay nhau đi lên đồi hoa kiều mạch. Và thêm rất nhiều lần khác gần gũi thân thiết với nhau.
Cho đến một ngày, cậu khoác lên người dáng vẻ dịu dàng chân tình, chầm chậm hôn lên môi anh. Một nụ hôn vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giay-ngan-tinh-dai-the-cardesiseur-he-liet-2/1670384/quyen-2-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.