Hết thảy mọi thứ đều diễn ra quá nhiệt liệt, nhưng lại vô cùng thuận theo tự nhiên.
Chiếc váy tua rua dài rơi xuống sàn, những sợi tua rua dài dây dưa với cravat của Ngôn Lạc.
Hai người giống như dây leo quấn vào nhau.
Trong một khoảnh khắc nào đó, Thịnh Vọng Thư cảm thấy chính mình như đang lênh đênh rong chơi trong làn sóng biển dưới bầu trời đêm, những bọt sóng không kịp đề phòng mà hất cô lên đến nơi cao nhất, sau đó lại quay về điểm thấp nhất.
Trong tiết tấu căng giãn vừa phải, những cánh hoa hồng trải đầy giường tựa như theo những cơn sóng, tùy ý bập bềnh.
Thịnh Vọng Thư nghiêng đầu nhìn những đóa hồng xinh đẹp diễm lệ kia, như thể một giây sau nó sẽ lập tức bùng cháy, đuôi mắt cũng dần dần ửng đỏ.
Đôi mắt ngậm nước ánh lại sắc đỏ như ngọn lửa bùng cháy, cô không kìm lòng được vươn tay ra ôm chặt lấy cổ Ngôn Lạc.
Lúc kết thúc, tay Thịnh Vọng Thư vịn ở bên cạnh khung cửa sổ, chiếc áo sơ mi của Ngôn Lạc phủ trên tấm lưng trắng nõn của cô đã trở nên nhăn nhún.
Cô ngẩng cao đầu, chiếc cổ thon dài như thiên nga tạo thành một đường cong xinh đẹp trong bóng đêm phủ kín sương mù.
Ngoài cửa sổ, sao đêm lấp lánh trên bầu trời hòa cùng tiếng ca múa và âm nhạc vẫn còn đang tiếp tục.
…
Khi tỉnh lại vào sáng hôm sau, hai người cũng không vội rời khỏi đó.
Chờ cho Thịnh Vọng Thư ngủ bù xong đã sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-trang/3329454/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.