Chợt đụng chạm, cảm giác mềm mại, xa lạ, cướp đi hơi thổ cô trong nháy mắt.
Môi Ngôn Lạc còn hơi ẩm ướt do vừa mới uống nước xong, theo động tác cẩn thận đụng chạm, mút hôn của anh, làm môi cô cũng ẩm ướt.
Tay chân Thịnh Vọng Thư cứng đờ đến mức không biết đặt ở đâu.
Ngón tay cô để ở trước ngực anh, đầu ngón tay hơi cuộn tròn, ấn ở chỗ trái tim anh, dưới cảm giác tim anh đập mãnh liệt, ngay cả đầu ngón tay cũng hơi tê dại.
Thở khó khăn, cô nhịn không được nuốt nước miếng, đầu lưỡi khẽ liếm qua môi, như có như không mà đụng vào anh.
Ngôn Lạc bỗng chốc tạm dừng.
Hai tròng mắt tựa như dung nham nóng bỏng, hầu kết anh lăn lộn nặng nề, lòng bàn tay vốn đỡ ở sau lưng cô giơ về phía trước, đột nhiên giữ lấy cái ót cô, đè nặng cô, gần sát, lại gần hơn nữa…
Không khí dường như cũng phải bốc cháy lên theo con ngươi sâu thẳm của anh, anh mạnh mẽ mút môi cô, dùng đầu lưỡi đè mạnh vào môi cô, không chút do dự xâm lấn.
Thịnh Vọng Thư bị một loại cảm giác tê dại xa lạ càn quét, giống như sóng biển kéo dài không thôi, từ đỉnh đầu, đến xương sống, va chạm khắp người.
Thế giới an tĩnh chỉ còn sót lại nhịp tim đập hòa vào nhau của họ cùng với tiếng liếm mút làm người mặt đỏ tim đập nhanh.
“Cành cạch” một tiếng, vào lúc này cửa đột nhiên bị mở ra, cùng với tiếng hét to ngây ngô của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-trang/3329425/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.