Đúng lúc Thịnh Vọng Thư đang chờ đến mất kiên nhẫn nên cô đã rời đi trước để đi “cứu” Hứa Niệm Tịch.
Cô đón Hứa Niệm Tịch ở cửa một nhà hàng Pháp, ngồi trong xe, cô trơ mắt nhìn Hứa Niệm Tịch cười ngọt ngào nói lời từ biệt với một chàng trai trẻ: “Tài xế của em tới rồi, em phải chạy nhanh sang chỗ bạn thân, bên đấy đang gấp lắm, em xin lỗi nhé, hôm khác em mời anh.”
Người đàn ông thâm tình trìu mến nhìn cô ấy lên xe.
Nhờ ánh đèn đường, Thịnh Vọng Thư cuối cùng cũng nhìn thấy người kia, anh ta chính là tay chơi bass của ban nhạc mà cô đã gặp ở trong bar lúc trước.
Không ngờ Hứa Niệm Tịch thật sự thông đồng với anh ta rồi, còn Thịnh Vọng Thư và người hát chính tóc xanh kia lại chỉ là bèo nước gặp nhau rồi cuối cùng cũng quên nhau trong biển người.
Tối hôm cãi nhau với Ngôn Lạc, hát chính kia gửi rất nhiều tin nhắn Wechat cho cô, cô ngại phiền nên rep thẳng một câu [Tôi không có hứng thú với anh.] rồi xoá người ta luôn.
Cửa xe đóng lại, Thịnh Vọng Thư liếc mắt nhìn lên trần xe: “Không có hứng thú thì nói rõ ràng luôn không tốt hơn sao, làm gì phải lấy tớ làm lá chắn?”
Hứa Niệm Tịch cười hi hi nói: “Đây gọi là thể diện. Thể diện bắt đầu thì cũng phải thể diện mà kết thúc, làm việc chừa lại một con đường, sau này gặp lại cũng dễ nói chuyện.”
“Đây là tố chất khi làm hải vương các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-trang/3329363/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.