25.
Hà Viên: Mưa rồi, mang ô đến đây.
Giản Tư Tề: No, đang tắm.
Hà Viên: Giờ mà tắm cái gì, đón anh về, cùng nhau tắm.
Giản Tư Tề: …..
Hà Viên xách theo hộp cơm về nhà: “Nay mẹ mang gà coca cho anh.”
Giản Tư Tề: “Hứ, có gì hay mà khoe, nay tôi vừa uống coca vừa ăn gà, chui vào bụng cũng là gà coca thôi.”
Hà Viên: “Ờ được, thế thì anh khỏi chia cho em.”
Giản Từ Tề: “An tuê, ộp pa!”
Hà Viên: “Vậy cưng định lấy gì để đổi?”
Giản Tư Tề: “Tình yêu, một tình yêu nồng choáyyy ~”
Hà Viên: “Ha ha.”
Giản Tư Tề: “… em nấu cơm cho anh ăn ha.”
Chả mấy khi Giản Tư Tề xuống bếp, bởi vậy mà đối mặt với một bàn mặn nhạt khác nhau, hắn không khỏi cảm thán: “Nấu cơm quả là có tình thú mà.”
Hà Viên chỉ cười, không nói câu gì.
Giản Tư Tề dùng cùi chỏ đập anh: “Anh không nói được câu ‘Anh không ngại nếu ngày nào em cũng tình thú như thế đâu’ kiểu vậy sao hả?”
“Thứ nhất, đồ ăn kinh khủng như này, thử một lần là đủ rồi.” Hà Viên đẩy bát sang một bên, “Thứ hai, em sẽ sớm biết là tình thú của việc nấu cơm không phải nằm ở cơm, mà là phịch.”
Giản Tư Tề: “Hơ hơ.”
Hà Viên: “Hô hô.”
Giản Tư Tề: “Hi hi.”
Hà Viên: “Ha ha.”
Giản Tư Tề: “Hê hê.”
Hà Viên: “Bạch bạch.”
Giản Tư Tề: “Biến mẹ anh đi!”
Hà Viên: “Nhưng mà em thua.”
Giản Tư Tề: “Ai chơi game với anh.”
Hà Viên lấy ra một cây kẹo mút: “Nguyện đánh cược thì phải chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-sang-cho-quen-ban-hien/1707812/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.