7.
Hai ngày nay Giản Tư Tề cực kỳ ngoan ngoãn và nghe lời, Hà Viên thoạt liếc cái đã biết ngay là có chuyện.
Này còn chưa hết, Giản Tư Tề còn lượn qua lượn lại trước mặt anh không dưới năm mươi lần chỉ trong một đêm, còn thở dài thườn thượt nữa chứ.
Hà Viên buông di động xuống: “Có chuyện thì nói, có rắm thì đánh.”
Giản Tư Tề nói: “Sao anh lại thô bỉ thế, có thể tao nhã chút không hả?”
Hà Viên hít sâu một hơi: “Xin hỏi huynh đài đây có gì chỉ giáo?”
Giản Tư Tề đặt mông xuống sofa, sấn người ép anh sang bên cạnh.
“Anh à, anh trai guột của em, hôm trước laptop em bị nước vào rồi ý.”
“Ồ.”
Giản Tư Tề xoa bóp đùi anh: “Mang ra quán sửa thì bảo phải thay bo mạch chủ, thà mua máy mới còn hơn.”
“Cho nên?” Hà Viên túm lại bàn tay đang định ve vuốt đến háng mình của hắn lại.
Giản Tư Tề cụng đầu vào ngực anh: “Sếp à, anh mua máy tính mới cho chàng nhân viên tận tâm này của anh nha.”
Hà Viên nói: “Anh chỉ thấy em chơi game, có thấy ngồi làm việc bao giờ đâu.”
Giản Tư Tề cụng luôn cả người qua: “Người nhà mà không có đãi ngộ đặc biệt gì sao?”
Hà Viên cúi đầu nhìn hắn: “Không phải tiểu thuyết bao nuôi.”
Giản Tư Tề lắc đầu như trống bỏi: “Không bao nuôi.”
Hà Viên: “Chuyện hài đồi trụy?”
Giản Tư Tề nghiến răng: “Chuyện hài đồi trụy.”
Hà Viên bật cười ra tiếng, cắn vành tai đỏ bừng của hắn, nói vài câu.
Giản Tư Tề tức thì bùng nổ: “Anh!”
Hà Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-sang-cho-quen-ban-hien/1707805/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.