3.
Thời gian vùn vụt lao nhanh trong cuộc sống than ngắn thở dài của Giản Tư Tề.
Giản Tư Tề duỗi tay: “Đêm nay Giáng sinh đấy, không bày tỏ gì à?”
Hà Viên nhìn đăm đăm lòng bàn tay mở toang của hắn, một lúc sau, đặt bàn tay mình lên trên.
“Tặng cưng một cái ôm tình yêu nhé?”
“Biến mợ mầy đi, đếu phải tiểu thuyết bao nuôi nhé.”
Giản Tư Tề vứt tay anh ra, vẻ mặt tràn đầy khinh bỉ.
“Táo, quả táo ấy!”
Hà Viên suy nghĩ một chốc, lại duỗi bàn tay còn lại của mình rồi mở ra.
Giản Tư Tề cảnh giác trợn mắt lườm anh: “Lại muốn làm gì, cưỡng ép trai nhà lành hả?”
Hà Viên nói: “Táo, quả táo ấy!”
Giản Tư Tề tát một phát bay bàn tay của anh: “Là tôi muốn anh đưa tôi.”
Hà Viên “ồ” tiếng, sau đấy vào phòng cầm ra một quả táo Giáng sinh được đóng gói rất xinh xắn.
Giản Tư Tề phấn khởi nhào qua: “Còn coi là con người.”
Hà Viên lấy ra một tấm thẻ đen trong hộp táo: “Vốn định bao nuôi em, nhưng do đây không phải tiểu thuyết bao nuôi, nên thôi vậy.”
Giản Tư Tề: “… Hà Viên, đệch cả lò nhà anh!”
Hắn thề hắn hứa hắn đảm bảo sẽ thực hiện một cuộc chiến tranh lạnh đơn phương ngay lập tức!
“Giản Tư Tề.”
“Bạn đã bị chặn ngoài cửa.”
“Tư Tề à, vẫn giận hửm?”
“Bạn đã bị chặn ngoài cửa.”
“Tối mời em ăn lẩu.”
“Cửa đã được mở thành công.” Giản Tư Tề nịnh bợ mà sấn đến xoa bóp bả vai của Hà Viên, “Ăn ở đâu thế?”
Hà Viên hừ tiếng từ trong mũi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-sang-cho-quen-ban-hien/1707803/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.