Chu Thời Diệc quyết định đi ra ngoài sau khi Nguyễn Tầm Tầm gửi mười mấy tin nhắn cùng một tấm hình
.
“Trăng đêm nay thật là tròn…..”
“Mau nhìn xem, có sao sa kìa…..”
“Anh có Wechat không?”
“Có muốn thêm Wechat của em không?”
………
Mới đầu đều là một vài nội dung chuyện phiếm, một lúc sau mới đi thẳng vào vấn đề.
“Hẹn hay không hẹn?”
“Thật sự không hẹn sao?”
“Thật sự không đến à?”
…….
Chu Thời Diệc chỉ trả lời một tin: “Đi ngủ sớm chút.”
Anh đặt điện thoại xuống và nhìn chằm chằm vào trận bóng trong TV được phát trên kênh thể thao, Từ Thịnh nằm trên ghế sô pha, quét mắt qua màn hình: “Không phải là cậu đã xem trận bóng này rồi sao? Sao còn xem lại?”
Chu Thời Diệc nhìn chằm chằm không chớp mắt: “Không thể xem à?”
“Có thể, đương nhiên là có thể.” Từ Thịnh thờ ơ gật đầu, tiếp tục lướt Weibo: “Tớ cũng không sao, chỉ sợ lát nữa Đại Bao cướp TV của cậu thôi.”
“Cướp cái gì?”
Chu Thời Diệc vừa nói vừa cầm ly lên uống một ngụm.
Từ Thịnh không ngẩng đầu: “Gần đây nó đang xem , chiếu được 258 tập rồi.”
“Phụt…..”
Chu Thời Diệc ho lên: “Hơn 200 tập sao?”
Từ Thịnh gật đầu, bổ sung câu: “Nghe nói là có tất cả năm trăm tập.”
“………..”
Sự chú ý của Chu Thời Diệc lần nữa trở lại trận đấu, thật ra anh cũng không xem, đầu óc không biết đi nơi nào rồi. Điện thoại đặt trên bàn lại rung lên, báo có tin nhắn, hình như còn là tin nhắn hình ảnh.
Anh mở ra, đầu tiên là nhíu nhíu mày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-em-sau-trong-thoi-gian/1804408/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.