Ninh Nam uốnghết ly rượu bị bỏ thuốc kia, sắc mặt trắng bệch và nhếch nhác rời đi.
Nhân viên phục vụ giúp Ninh Nam bưng rượu bị ông chủ đuổi ngay tại chỗ, còn lại mấy người Du Trọng và Chu Huyên đều cảm thấy mất hứng, không còn hứng thú tiếp tục ở đấy nữa.
Bọn họ từ trong quán bar ra ngoài, đoán Du Trọng muốn về tiểu khu thành Nam, Lâm Hòa Tây cũng chậm rãi bước cuối đoàn.
Quả nhiên Du Trọng không cùng đường với những người khác, cũng không lái xe tới đây.
Chu Huyên hỏi cậu: “Cậu ngồi xe tôi về?”
Du Trọng không trả lời ngay, mà quay đầu liếc Lâm Hòa Tây phía sau lưng một cái: “Còn mấy chỗ trống?”
Lúc nãy có Lâm Hòa Tây đổi ly rượu của Du Trọng, lúc này nhắc tới đối phương, vẻ ác cảm và chán ghét trên mặt Chu Huyên cũng thu bớt đi không ít, chỉ nhẹ nhàng nhún vai nói: “Một.”
Nghĩ ngợi một giây, Du Trọng nói với cậu ta: “Cậu đi trước đi.”
Chu Huyên nghe vậy, mắt nhìn trừng trừng, “Cậu muốn đi cùng hắn?”
Du Trọng nhướng mi lên nhìn cậu ta: “Có vấn đề gì à?”
Vấn đề lớn ấy chứ, ánh mắt Chu Huyên lộ vẻ kỳ quái.
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, chuyện Ninh Nam hôm nay coi như Lâm Hòa Tây giúp bọn họ, suy nghĩ kỹ càng thì cũng không có tật xấu gì quá đáng. Cậu ta khẽ chậc một tiếng, cuối cùng không nói thêm gì, xoay người qua bên đường lấy xe.
Du Trọng đứng im tại chỗ, sau khi đưa mắt nhìn Chu Huyên và mấy người kia lái xe rời đi, mới quay đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-di/1069547/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.