Rất nhanh hiểu được ý đồ của Du Trọng, Lâm Hòa Tây cũng để mặc cậu ôm không nhúc nhích.
Quả nhiên không còn ai bon chen tới nữa, sau khi âm nhạc dừng lại, hai người từ trong đám người ở sàn nhảy chen ra ngoài, trở lại khu ghế dài.
Sâm banh còn chưa đưa tới bàn họ, trong lòng Lâm Hòa Tây có suy đoán, cũng không cố ý tìm chỗ Ninh Nam nữa, ngồi trên sofa cúi đầu nghịch điện thoại.
Khoảng năm phút sau, cuối cùng cũng có nhân viên phục vụ bưng khay đi về phía họ.
Đợi người nọ tới gần, Lâm Hòa Tây liếc một cái đã nhận ra, nhân viên đưa rượu chính là cái người Ninh Nam gọi đi.
Khi đối phương dừng trước bàn họ, vẻ mặt không chút khác thường gì, đâu ra đấy đặt rượu xuống bàn đối ứng với vị trí từng người, sau đó ôm khay rời đi.
Tầm mắt Lâm Hòa Tây lặng lẽ đảo qua xung quanh bàn.
Tuy nói ngồi bàn này đều là bạn bè Du Trọng, nhưng ngoài Du Trọng và Chu Huyên ra, mấy người khác Lâm Hòa Tây không quen biết.
Thừa dịp mấy người trong bàn không chú ý, hắn mang ly rượu của người bên cạnh đổi với mình.
Mặc dù hắn không có ý định uống rượu, nhưng không xác định Du Trọng có uống hay không. Vì lý do bảo vệ an toàn, vẫn nên đổi ly rượu của mình.
Ban nhạc trên sân khấu bắt đầu biểu diễn, trong sàn nhảy lại lần nữa náo nhiệt lên.
Bên cạnh có người uống ly rượu mà hắn đổi, nhưng không xuất hiện bất kỳ triệu chứng bị bỏ thuốc nào, ngược lại tinh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giau-di/1069546/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.