Đến khi hai người làm xong, bên ngoài đã tối sầm lại. Hai người qua loa tắm rửa một cái, cùng tựa vào đầu giường lười biếng ngồi, lấy ra bao thuốc đốt một điếu, anh một hơi tôi một hơi thay phiên nhau hút.
Lương Sênh hút xong một hơi rồi đưa điếu thuốc vào miệng Hoa Nam: “Chờ 1 – 2 tháng nữa, trên tay anh có thể có tiền lãi từ vài địa bàn mới, anh giúp cậu chọn một chỗ tốt mà đến đấy làm quản lý, đỡ cho cậu mỗi ngày ngồi ở trong nhà không có việc gì làm.”
Anh đã tính từ sớm, từng có người nào đó nói, sướng quen rồi khổ không chịu nổi. Hoa Nam vô dục vô cầu, anh đành phải đánh vào theo đuổi của cậu.
Lúc trước Hoa Nam làm một côn đồ cả ngày đi lại ngoài đường, tuy rằng theo sau có vài tiểu đệ nhưng đây chỉ là tiểu đánh tiểu nháo, sao có thể so được với viễn cảnh nắm trong tay toàn bộ một cơ sở của anh. Đến khi Hoa Nam quen mùi ngon, liền biết cái gì mới là tốt đối với cậu.
Vừa lúc gần đây trong thành phố ‘nghiêm đánh’, gã coi như thuộc về phe lãnh đạo đương nhiệm, hơn phân nửa những cơ sở bị ‘tiêu trừ’ đều sẽ đến tay anh. Thừa dịp cơ hội này đem Hoa Nam nâng lên, thứ nhất là không cần Hoa Nam xử lý quan hệ với những người cũ, anh cũng có thể danh chính ngôn thuận phái người đến hỗ trợ, thứ hai là cơ sở mới tất nhiên không ở địa bàn cũ của anh, quan hệ giữa hai người trong thời gian ngắn sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giap-phuong-lao-dai-at-phuong-luu-manh/34769/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.