Hoa Nam sửng sốt, nhưng đến khi tivi bắt đầu phát tin tức tiếp theo thì cậu đã quên mất.
Dù sao mắt có tinh cỡ nào cũng đấu không lại chất lượng kém, tivi xa là vậy, hình người to bằng que diêm nhìn căng mắt cũng chỉ thấy được ba chỗ đen trên đầu, mà trong bữa tiệc nam giới ai cũng ăn mặc rất nhiều, nhận nhầm cũng không có gì.
Cậu không nghĩ lại nếu không nhận sai mình sẽ có cảm giác ra sao.
Bởi vì ăn thịt nướng không phải trả tiền, Hoa Nam lại gọi thêm ba đĩa gan tiếp tục chiến đấu, cuối cùng gọi một cốc cô ca, ưỡn bụng chờ tiêu hóa phân nửa ngày mới mĩ mãn chào A Hòa trở về nhà.
Chỗ học nấu ăn nằm gần ngoại ô thành phố, vì yêu quý xe nên mỗi lần đến cậu đều để xe ở cửa sau, phải đi bộ thêm một đoạn đường, qua vài con ngõ nhỏ. Ban ngày không sao, nhưng đến tối trong ngõ không có đèn, cậu sợ mình nhìn không rõ đâm vào đâu đó làm xước xe nên lựa chọn dắt bộ ra ngoài đường cái.
Cậu đi ước chừng 10 phút mới nhìn thấy đường cái, đang định phóng xe ra thì trước mắt lại có một chiếc xe hơi màu đen chạy qua.
Hoa Nam hoảng sợ, đến khi phản ứng lại liền phát hiện ra chiếc xe này trông giống như xe mà Lương Sênh thường đi, dù sao loại xe này không có mấy người dám dùng. Cậu không khỏi sinh ra tò mò, bởi vậy mà chậm rãi theo sau, híp mắt nhìn biển số xe.
Đèn đường quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giap-phuong-lao-dai-at-phuong-luu-manh/1881711/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.