Editor: Nê 
———— 
"Vậy anh, ưm a... Vậy anh nhẹ một chút..." 
Vu Mạn Mạn cảm thấy động tác của Tiêu Lê mang theo tức giận, mỗi lần đều nhanh, tàn nhẫn và chuẩn, tùy tiện đâm hai cái cũng làm cô muốn cao trào. 
Nhưng cố tình Vu Mạn Mạn lại cảm thấy ở trước mặt Tiêu Lê cao trào nhanh như vậy rất mất mặt. 
"Nếu nhẹ thì khi nào tôi mới có thể bắn ra?" Khóe miệng Tiêu Lê câu ra một độ cong lạnh lùng: "Tốc độ cao trào này của cô là để tôi có thời gian thở sao?" 
Không phải, nhiều năm như vậy ngài vẫn không thay đổi cách nói chuyện sao! 
Vu Mạn Mạn cũng tức giận, tay cô nắm lấy gối ôm, quyết định không bao giờ nói chuyện với Tiêu Lê nữa. Câu vừa nãy chính là một câu cuối cùng, về sau sẽ không bao giờ có câu tiếp theo! 
Tiêu Lê vừa thấy Vu Mạn Mạn trầm mặc, dứt khoát dùng tay nắm lấy mông cô, trực tiếp nâng người lên 2cm, côn th*t no căng dữ tợn lui khỏi huyệt khẩu lại hung hăng cắm vào. Vu Mạn Mạn bị cắm hai cái liền nghẹn đỏ khuôn mặt, chỗ sâu trong yết hầu đã không khống chế được tiếng rên rỉ. 
"A... Ách ưm..." Cô vốn nghĩ là mình dứt khoát chịu đựng đừng kêu, dùng cảm giác tự ti đánh tan Tiêu Lê, nhưng Tiêu Lê lại giống như biết cô đang suy nghĩ cái gì, động tác cắm vào càng ngày càng mạnh. 
Tiêu Lê lúc làm tình cũng không thích nói nhiều như vậy, Vu Mạn Mạn không nói lời nào làm hắn cảm thấy tự nhiên hơn một chút, hai tay có lực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-trinh-thuc-tien/1184408/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.