Hầu Phương Hoa gọi bọn họ đến chủ yếu là nói về cuộc thi toàn quốc sắp tới, tiện thể lại đưa cho bọn họ một xấp đề thi giày cộm khác. Cuộc thi diễn ra vào ba ngày sau, vừa vặn đúng ngay vào ngày thi tháng.
Tiếp sau đó trên màn hình liên tục xuất hiện rất nhiều lời chúc.
Phương Triết hỏi: “Tại sao chứ!”
Mấy ngày này ai ai cũng chuyên tâm chuẩn bị cho cuộc thi. Những lời đó của Tô Dĩ Kha thật sự có hiệu quả, đùa giỡn trong tiết tự học buổi tối đã giảm đi rất nhiều, không ít người bắt đầu để ý đến thành tích. Lớp 11-1 từ trước đến nay vẫn luôn làm ồn, dẫn đầu cả năm trường học trong những trò quậy phá lại yên tĩnh một cách kỳ lạ trong vài ngày qua.
Trần Văn Tĩnh lấy túi bình an đặt lên bàn của cậu ta, mặt trên là một đóa hồng mai, đường may tỉ mỉ, vừa nhìn qua là biết cô nàng rất để tâm thêu.
—- Rung động.
Vào thời gian giữa hai tiết Đới Lập muốn chạy sang lớp bên cạnh chơi nhưng lại thấy cả lớp đều đang vùi đầu học tập chăm chỉ, cảm giác bản thân như không cùng thế giới với bọn họ nên dứt khoát vịn vào phía sau khung cửa, ló đầu vào kêu Lâm Phụ Tinh: “Anh Lâm à, gần đây các cậu đã uống nhầm thuốc gì vậy? Chăm chỉ như thế?”
Lúc trước Lâm Phụ Tinh chưa từng nghĩ qua vì sao lại vậy, còn để kệ cho tim đập loạn lên, hơi thở lâng lâng, bên tai và sau gáy cứ nóng bừng cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-thao-omega-gia-lam-alpha-van-bi-phan-cong/2915020/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.