Sau khi tan học, Thanh Nham liền theo kế hoạch ban đầu trở về Tần gia.
Cậu cũng không cùng Tần Chu Chu ngồi xe của Tần gia về, mà tự mình đi xe buýt trở về nhà. Thời điểm cậu đến Tần gia, ba người ở Tần gia còn đang chuẩn bị ăn cơm tối.
Tần An thấy cậu trở về, nguyên bản khuôn mặt đang tràn đầy ý cười lập tức trầm xuống, vén tay áo lên liền mở miệng mắng: "Thằng nhóc con, mày còn biết đường trở về à? Thực sự là muốn lật trời rồi, lại còn dám đánh lão tử."
"Mày lập tức bò lại đây cho tao, ngày hôm nay tao không cho mày biết lợi hại, tao liền không mang họ Tần nữa."
Phó Hồng Nhan vốn đang múc canh cho cha con Tần gia, vừa nhìn thấy Tần Nham liền trực tiếp đặt chén lên bàn "oành" một tiếng, hừ lạnh: "Mày thật là biết chọn thời gian, chuyên môn lựa giờ cơm thì trở về."
"Không phải muốn cuốn gói ra ngoài ở sao? Làm sao? Cái năng lực đó của mày, còn không đến hai ngày đã không lăn lộn nỗi nữa, liền muốn trở về nhà xin cơm ăn!?"
Thanh Nham đã lường trước được cục diện này, không hề nhìn Tần An và Phó Hồng Nhạn, trực tiếp đi về phòng ngủ.
Thấy Thanh Nham không thèm đếm xỉa gì đến vợ chồng bọn họ, Tần An không nhịn được cởi dép lê ném về phía cậu: "Lão tử kêu mày qua đây, mày bị điếc à?"
Tần Chu Chu cũng không nghĩ tới Thanh Nham lại đột nhiên trở về.
Trận chiến sáng ngày hôm nay ở sân huấn luyện, cậu ta đã thua triệt để.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-thao-moi-ngay-phai-hut-toi-thi-moi-co-the-song-sot/212926/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.