Edit: Sữa
Beta: Bánh Bao
______
Dù cho có bị người khác đánh, Thanh Nham cũng chưa từng sợ hãi.
Mà khi bị Lục Ly Giang dùng khoảng cách gần như vậy tra hỏi, cậu liền có chút không biết phải làm thế nào.
Kiếp trước cậu đã phải dùng hơn mười năm mới có thể hình thành thói quen xử sự với người khác, nhưng lúc này khi đứng trước Lục Ly Giang dùng vấn đề khó để bức bách, thói quen đó lại dần dần giống như quân lính tan rã.
Tâm lý vốn đã xây nên phòng tuyến vững chắc nay lại xuất hiện vết rách, mắt thấy sắp có dấu hiệu sụp đổ.
Quả nhiên cậu vẫn không có cách nào nói chuyện với người khác ở khoảng cách gần như vậy, vô luận là thân thể hay tâm lý, Thanh Nham nghĩ.
Cậu chán ghét phơi bày mặt yếu đuối và thất bại của mình trước mặt người ngoài, vì vậy cũng không muốn kiên trì nữa, thuận theo ý nghĩ lựa chọn trốn tránh.
"Không phải!"
Cứng rắn bỏ lại hai chữ, Thanh Nham trực tiếp đem sách để trên bàn Lục Ly Giang, cả người đề phòng rời đi.
Thân hình của thiếu niên đơn bạc lại kiên cường, mái tóc bạch kim đáng chú ý kia lại làm cho người ta có cảm giác là người cao ngạo không dễ đụng vào.
Không biết có phải do ánh đèn quá nổi bật hay không mà bóng lưng ấy nhìn qua lại có chút cô đơn.
Lục Ly Giang đứng tại chỗ không nhúc nhích, chỉ lẳng lặng nhìn chăm chú thiếu niên đang rời đi.
Càng tiếp xúc với Thanh Nham, anh càng phát hiện lời đồn xung quanh cậu có hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-thao-moi-ngay-phai-hut-toi-thi-moi-co-the-song-sot/212924/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.