*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tịch Dư"
Giang Hoán Khinh kêu một tiếng, phát hiện Tịch Dư ngủ rồi, không ngừng phun ra bọt nước mũi.
"Cảm ơn......"
Giang Hoán Khinh ngẩng đầu nhìn Hà Tự sửng sốt một chút: "Cảm ơn cậu."
"Không sao, lần sau nhớ trông chừng."
Chỉ bảy chữ này thôi, Hà Tự phải cố gắng lắm mới nói ra được, quai hàm cậu đã bị đông lạnh tê rần.
Lúc này Thẩm Hoan cùng bố Giang, mẹ Giang còn có bố mẹ của Tịch Dư từ phía sau tới.
Hà Tự giờ mới biết cả nhà bọn họ đều tới đây.
"Muốn cùng nhau ăn một bữa cơm không?"
Thẩm Hoan nhỏ giọng hỏi bên tai Hà Tự.
"Thôi bỏ đi."
Hà Tự chán nản nói: "Đừng ăn cùng bọn họ."
Trước kia Hà Tự Giang và Hoán Khinh chơi với nhau chưa từng lạnh nhạt như thế, hiện tại......
*
Thân hình Hà Tự luôn thuộc loại thân hình gầy ốm, nhưng gầy ốm cũng không có nghĩa là ăn không vô. Có lúc tâm trạng tốt lại ăn quá nhiều, Thẩm Hoạn sợ cậu ăn uống có gì đó không ổn, có lúc lười biếng, hai ba ngày liền không nâng được năng lượng, không thèm ăn, chỉ uống nước mà không cảm thấy đói.
Nhưng thời học cấp 2 là lúc các bạn nhỏ đang tuổi ăn tuổi lớn, chưa kể Hà Tự hơi hiếu động, ngồi không yên trên ghế, hết bốn buổi học buổi sáng, các bạn ấy đều ngoan ngoãn ngồi vào ghế như bị sai, bữa trưa phải tăng gấp đôi.
Giang Hoán Khinh và Hà Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-thao-doi-voi-toi-nhat-kien-chung-tinh/1111477/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.