Từ khi Trịnh Đán ở trước mặt mọi người quỳ xuống, lần sau miễn cưỡng thu liễm, kẹp chặt cái đuôi, lặng lẽ làm người.
Hà Tự đã dần quen với cuộc sống ở R trung, cũng như nhận ra bản chất học thần của mọi người xung quanh, là mọi người nên vui chơi và quậy phá nhưng không thể kìm hãm được hiệu quả học tập, tiếp thu cao.
Khả năng hiểu biết là thứ được mang từ trong bụng mẹ, mọi người vốn xuất thân từ gia đình nổi tiếng là học giả, học tập đó căn bản không nói chơi; bằng không chính là từ nhỏ được tìm một giáo viên giáo dục sớm để bắt đầu học nhanh, hiểu và tập trung.
Hà Tự này một chai nước không hài lòng với nửa chai làm gà mờ so với họ khoảng cách so với khoảng cách còn lớn hơn.
Nhưng cậu cũng không nóng nẩy, học tra đi học tra, nhưng lớp thực nghiệm ở R trung có cơ chế đào thải nghiêm ngặt, ngoại trừ những backdoor(cửa sau) thực sự cứng rắn, hầu hết bọn họ đều bỏ đi không thương tiếc. Cậu chỉ mới làm quen với sự hỗn loạn ở ban một, lúc này mà bị đẩy đến một ban khác hoàn toàn xa lạ, hoàn cảnh lúc đó cũng thật tàn nhẫn.
Hà Tự cổ vũ cho bản thân, nhiệt tình xắn tay áo lên cổ vũ học tập, còn mặt khác thì giống như nước sôi trong ấm - ba phút đun nóng, liền việc học kéo dài như vậy, cuối cùng cũng dẫn đến kỳ thi hàng tháng.
Lương tâm sắp xếp ở R trung, sau kỳ thi hàng tháng là đại hội thể dục thể thao, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-thao-doi-voi-toi-nhat-kien-chung-tinh/1111459/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.