Hà Tự vừa dứt lời, bụng liền lỗi thời kêu một tiếng, mặt bị vả quá nhanh, cậu hận không thể đem toàn bộ mặt vùi vào áo thun.
"Cậu có thể cùng tôi đi siêu thị một lát không?" Từ Kiến Trừng vẫn như bình thường, giống như không nghe thấy bụng Hà Tự kêu, Hà Tự lén lút nhẹ nhàng thở ra, gật đầu.
Nói chung, gần các khu công cộng lớn đều có siêu thị, Hà Tự theo Từ Kiến Trừng bước ra khỏi lối vào tàu điện ngầm, còn nhìn thấy một quầy hàng thịt nướng, trong tiềm thức cậu nuốt nước bọt, cậu chưa ăn tối a.
Hà Tự đút tay vào túi, đi theo Từ Kiến Trừng chậm rãi nhìn đồ ăn vặt trên kệ, Từ Kiến Trừng quay đầu lại hỏi ý kiến cậu hết lần này tới lần khác.
"Cái này được chứ?"
"Cậu có thích vị này không?"
"Cậu quen ăn kẹo mềm hay là kẹo cứng?"
"Cậu muốn uống gì?"
......
Trừ bỏ một hai câu phải trả lời, những câu còn lại về cơ bản Hà Tự chỉ ừm à cho qua, thẳng đến lúc tính tiền Hà Tự mới phát hiện những thứ Từ Kiến Trừng lấy được đóng trong hai túi lớn.
"Tôi giúp cậu cầm một túi." Hà Tự không chờ Từ Kiến Trừng trả lời mà xách một cái túi từ trong tay hắn.
Khi đến lối vào tầng dưới, Từ Kiến Trừng đang tìm thẻ kiểm soát ra vào, Hà Tự chán nản liếc nhìn chiếc túi, trên cùng là túi kẹo cao su, cậu không nhớ mình đã lấy nó khi nào.
"A", Hà Tự đột nhiên mở miệng nói: " Cậu có gói biểu tượng cảm xúc đó không?"
Từ Kiến Trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-thao-doi-voi-toi-nhat-kien-chung-tinh/1111456/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.