Qua một tuần sau thì Ái Niên cũng được xuất viện về nhà,anh không đưa cô về kí túc xá mà đưa cô về trung cư của mình để thuận tiện cho việc chăm sóc …
Mỗi ngày anh điều nấu cơm,quan tâm chăm sóc khiến cho cô vô cùng cảm động,tâm tình cũng vui hơn hẳn.Và điều đặc biệt là sức khoẻ cũng đã ổn định.
Cả ngày cô chỉ nằm ở trong phòng thì có chút buồn chán cho nên buổi chiều cô đành đi ra phòng khách xen tivi sẵn tiện chờ anh về nhà luôn.
Ái Niên ngồi trên ghế sofa xem tivi được một lát thì nghe được tiếng chuông cửa cho nên cô cứ nghĩ là anh về nhà nhưng không lần này là bạn của anh …
" Anh Kim Minh ‘’
" Ừm,anh đến thăm em "
" Vậy em mời anh vào nhà "
Kim Minh nghe cô nói vậy liền bỏ giày ở ngoài cửa rồi nhanh chân đi vào trong nhà,trên tay anh còn có mấy túi đồ ăn và trái cây.
" Cái này anh đem đến cho em, em nhớ là phải ăn nhiều vào"
" Vâng,cảm ơn anh "
Khách đến nhà không trà cũng bánh, nhưng ở đây chỉ có lọc mà thôi.Cho nên cô cũng rót nước lọc mời anh.
" Anh uống nước đi "
" Ừm,cám ơn em "
" Anh cũng không ngờ Thảo My lại độc ác như vậy,cô ta lại hại em ra nông nổi này "
Khi nghe anh nói vậy thì cô cũng chỉ cười cười mà thôi.
" Chắc có lẽ cô ấy quá yêu Quân Hiên thôi "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-trai-tim-em-van-luon-huong-ve-anh/3373568/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.