Dưới sự ép buộc mạnh mẽ của Tạ Yến Ninh, Tô Hoàn Vãn đành thật sự thay đồ, quay lại giường nằm xuống.
Mà đúng là, lúc trên máy bay có thể vì nói chuyện với Tạ Yến Ninh quá hứng khởi nên giờ cô thật sự hơi mệt.
Lơ mơ thiếp đi lúc nào chẳng hay.
Cũng không lo ngủ quên, dù sao Tạ Yến Ninh cũng sẽ đến gọi.
Lúc này siêu thị chẳng có mấy người, Tạ Yến Ninh mua đồ rất nhanh.
Về nhà, anh cất hết mọi thứ vào tủ lạnh, không làm ồn chút nào.
Anh bước vào phòng ngủ, thấy Tô Hoàn Vãn vẫn đang ngủ, còn ôm lấy gối của anh.
protected text
Tô Hoàn Vãn ngày càng dựa dẫm vào anh.
Bản chất anh là người ghét phiền phức, nhưng lại mong Tô Hoàn Vãn phiền anh nhiều hơn chút nữa, cho đến khi cô hoàn toàn dựa vào mình.
Xem giờ, Tạ Yến Ninh xuống bếp chuẩn bị bữa tối.
Một buổi chiều yên tĩnh, bên ngoài trời đang nắng đẹp.
Không cần ai gọi, Tô Hoàn Vãn cũng tự tỉnh lại.
Cô đi xuống lầu, gọi tên Tạ Yến Ninh:
“Tạ Yến Ninh?”
“Ở trong bếp,” Tạ Yến Ninh trả lời, “Tỉnh rồi thì qua ăn cơm, lát nữa anh đưa em đi làm.”
Tô Hoàn Vãn mặc đồ ngủ, đi đến gần bếp, thấy Tạ Yến Ninh đang dùng muỗng khuấy nồi canh đất, hơi nước bốc lên mờ mờ ảo ảo, làm bóng dáng anh trở nên mơ hồ.
Cô đi đến, ôm eo anh từ phía sau, rướn đầu lên nói: “Thơm quá, anh đang nấu gì vậy?”
“Lấy công thức của mẹ em đấy.” – Tạ Yến Ninh nói.
Bên nhà Tô Hoàn Vãn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846207/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.