Phải nói là, Tạ Yến Ninh chuẩn bị rất chu đáo.
Trong phòng thậm chí còn có cả bộ dưỡng da cô hay dùng.
Tô Hoàn Vãn tắm xong bước ra, vừa dùng khăn lau tóc.
Tạ Yến Ninh đi tới, cầm lấy khăn trong tay cô, nhẹ nhàng giúp cô lau: “Để anh sấy tóc cho em.”
Anh cầm máy sấy, dịu dàng hong tóc cho cô.
Tô Hoàn Vãn bị hơi nóng từ máy sấy thổi đến đến mức lâng lâng buồn ngủ.
Tóc cô được chăm sóc rất tốt, đen nhánh, mềm mượt. Sấy xong, Tạ Yến Ninh nói: “Em nghỉ chút đi, anh đi tắm.”
Tô Hoàn Vãn rất muốn hỏi, nghỉ chút, rồi sao nữa? Nhưng cô không dám nói.
Tạ Yến Ninh vào phòng tắm rồi, Tô Hoàn Vãn mới thong thả quan sát căn phòng.
Cô bước đến giá sách gần đó, lật vài cuốn sách anh từng đọc.
Sách ở đây trông khá cũ, thể loại đa dạng, thậm chí còn có cả sách về kỳ môn độn giáp.
Tô Hoàn Vãn nghĩ, sở thích của Tạ Yến Ninh thật rộng.
Cô cầm một cuốn ngồi xuống trước bàn.
Phát hiện bên trong có cả lời ghi chú.
Có đoạn nói về triết lý của Đạo gia về duyên hợp duyên tan.
Cô lật tiếp, một tấm ảnh rơi ra.
Là ảnh chụp trong một buổi tụ họp hồi lớp 12 của cô và Tạ Yến Ninh, bị người khác chụp lén lúc cả hai đang nhìn nhau cười.
Rất trùng hợp, tấm ảnh này vẫn nằm trong một góc của ổ đĩa đám mây của cô.
Tô Hoàn Vãn bỗng không dám nhìn tiếp.
Tạ Yến Ninh tắm rất nhanh, khi bước ra thấy cô đang đọc sách, tóc còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846205/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.