“Về nhà rồi, chỉ hát cho mình anh nghe thôi, được không?” – Tạ Yến Ninh dỗ dành.
“Anh đúng là nhỏ mọn.” – Tô Hoàn Vãn nói.
Những người khác: Tạ Yến Ninh đúng là đôi lúc cũng rất… giống con người.
“Ừ, anh nhỏ mọn đấy.”
“Vậy được rồi.”
Hai người vui vẻ đạt được thỏa thuận.
Những người còn lại: Cảm ơn, bọn tôi thật sự không muốn làm nhân vật phụ trong vở diễn tình cảm của hai người đâu.
Tô Hoàn Vãn cười trộm bên cạnh.
Cô còn không tự lượng sức à? Giọng hát của cô nghe như muốn đoạt mạng người khác, chắc chỉ có Tạ Yến Ninh là mặt không biến sắc được thôi.
Cuộc vui kéo dài đến tận nửa đêm.
Căn hộ ở gần đây, đã uống rượu thì không thể lái xe, nên để tài xế đưa về.
Tạ Yến Ninh tối nay có uống rượu, tuy không đến mức say khướt, nhưng đầu óc cũng hơi mơ hồ rồi.
Chỉ là dáng đứng vẫn vững vàng, không để ý kỹ thì không nhận ra anh đã uống.
Vừa vào nhà, Tạ Yến Ninh liền nói:
“Lại đây, anh tắm cho em.”
“Em tự tắm được.”
“Không được.”
Tô Hoàn Vãn không muốn đôi co với một tên say xỉn.
Sau khi cả hai cùng tắm xong, Tạ Yến Ninh ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng hít lấy hương thơm bên cổ, rồi đặt nụ hôn lên chỗ vết thương nay chỉ còn một vết sẹo nhỏ, giọng đột nhiên trầm xuống:
“Có đau không?”
Nếu Tạ Yến Ninh không nhắc, Tô Hoàn Vãn cũng sắp quên chuyện đó rồi.
Sự việc khi ấy đúng là một cú sốc, nhưng giữ mãi cảm xúc tiêu cực trong lòng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846188/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.