Áo sơ mi của Tạ Yến Ninh bị kéo bung ra, để lộ cơ thể rắn chắc.
Tô Hoàn Vãn với tay một cách táo bạo, trong men say nói: “Tất nhiên là em biết.” Cô kéo mạnh một cái, kéo anh xuống, ánh mắt đong đầy ý tứ nhìn thẳng vào anh.
Tạ Yến Ninh đặt tay lên cổ cô, ngón trỏ nhẹ nhàng vuốt ve gò má đang ửng đỏ kia.
Tô Hoàn Vãn mặc váy dạ hội quây ngực, hơi thở gấp gáp làm cơ thể cô run lên càng rõ rệt, giọng nói khẽ khàng: “Cởi giúp em đi.”
“Để anh giúp.” Giọng Tạ Yến Ninh khàn hẳn, tay đưa ra sau lưng, kéo khóa váy xuống, váy lập tức lỏng ra, trượt xuống.
Bên trong chỉ có một lớp vải mỏng đủ để che chắn.
Tạ Yến Ninh không kìm được nữa, cúi đầu hôn cô, nụ hôn lướt qua làn da, tay di chuyển về phía trước, nhẹ nhàng kéo rời lớp vải, Tô Hoàn Vãn khẽ rên một tiếng, lưng cong lên.
“Quân tử nguyện hái cành mai đỏ.”
Cả người Tô Hoàn Vãn chỉ cảm thấy nóng bừng.
Men rượu càng lúc càng bốc lên, cô cảm thấy dạ dày cồn cào. Tạ Yến Ninh không hề phòng bị, bị cô đẩy mạnh ra. Trong lúc anh còn đang ngơ ngác, Tô Hoàn Vãn đã ngồi bật dậy, thấy váy vướng víu liền nhảy hẳn ra khỏi đó, lao thẳng vào nhà vệ sinh.
Và nôn thốc nôn tháo.
Tạ Yến Ninh chẳng kịp quan tâm đến bản thân, vội vàng chạy theo.
Tô Hoàn Vãn đang ôm lấy bồn cầu mà nôn.
“Thế nào rồi, em không sao chứ?” Tạ Yến Ninh vỗ nhẹ lên vai cô, Tô Hoàn Vãn sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846180/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.