Lý Cảnh Sinh dù ngạc nhiên nhưng cũng không biểu lộ ra ngoài: “Hai đứa… Thật sự không ngờ. Mấy hôm trước chuyện này còn ồn ào khắp nơi, hóa ra là cậu à.”
Là người lớn, ông cũng chỉ nghe con gái nhắc sơ qua vài lần.
protected text
Ông liếc nhìn con gái.
Tính tình đứa con này ông hiểu rõ nhất – từ nhỏ đã hiếu thắng, thứ gì đã xác định là sẽ không buông tay.
Chỉ e chuyện này… sẽ có chút phiền toái.
Tạ Yến Ninh bật cười: “Chuyện này thì tôi thật sự không biết, nếu biết sớm thì đã công khai lâu rồi.”
Tô Hoàn Vãn tiếp lời: “Bác Lý, bác đừng chọc cháu nữa.”
“Nam lớn thì cưới, nữ lớn thì gả, có gì đáng cười đâu.” Lý Cảnh Sinh nói: “Tiệc sắp bắt đầu rồi, bác còn chút việc phải lo, xin phép đi trước.”
Nói rồi kéo theo Lý Tư Ninh, dù cô rõ ràng không muốn, rời đi.
Tô Hoàn Vãn: “…”
Đúng là họa từ trên trời rơi xuống.
Sao ai thích Tạ Yến Ninh cũng đều nhìn cô như kẻ thù thế chứ? Cái này đâu phải cô ép anh ấy thích mình, là Tạ Yến Ninh tự nguyện mà!
Tất nhiên, cô cũng thích anh ấy.
Chờ hai người kia đi rồi, Mạnh Ngưng Nhạn chắp tay, trịnh trọng nói: “Thất lễ, thất lễ.”
Trước đây họ còn khuyên Tô Hoàn Vãn “quay đầu là bờ”, giờ thì, hóa ra chính họ mới là những chú hề.
Tạ Yến Ninh: “…”
Tô Hoàn Vãn gật đầu: “Đúng, tôi cũng xin phép thất lễ một cái.”
Tạ Yến Ninh bật cười: “Hai người đủ rồi đấy.”
Tần An không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846179/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.