“Dù sao thì nghiệp vụ của chúng ta cũng phải mở rộng sang thị trường Đại Lục, ngày mai có buổi dạ tiệc, Tổng giám đốc Tạ, anh bớt chút thời gian đến tham dự nhé?”
Dù công ty lớn mạnh thế nào thì cũng không thể quá cao ngạo, giao tiếp xã hội vẫn là điều cần thiết.
Ít nhất cũng phải hòa nhập với đám cáo già trong giới một chút.
Ban đầu là người khác đại diện công ty tham gia, nhưng người đó đột xuất có việc bay sang châu Âu, không sắp xếp kịp.
Tạ Yến Ninh bình thường không phụ trách những việc đối ngoại như vậy, anh vốn ở phía sau hậu trường.
Nhưng giờ cũng không còn cách nào khác, chẳng lẽ bắt người khác bỏ dở mọi chuyện để bay về nước, mà anh thì lại đang có mặt ở đây — vì công ty mà góp chút sức cũng chẳng có gì là quá đáng.
Anh gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn.
Thư Dương Thu kiên nhẫn chờ, vì anh biết đó là thói quen khi suy nghĩ của Tạ Yến Ninh.
“Ngày mai tôi phải đến nhà Vãn Vãn.”
“Ồ, ‘con rể xấu xí gặp bố vợ’ à.”
Thấy ánh mắt nửa cười nửa không của Tạ Yến Ninh, Thư Dương Thu lập tức đổi giọng:
“À không không, làm gì có ai không thích cậu chứ. Nhưng mà, cũng đâu cần ở đó cả ngày đúng không?”
“Được, tôi đi.”
Tối mai chắc là vẫn kịp.
Thư Dương Thu thở phào nhẹ nhõm.
May mà người đàn ông này dù yêu đương cũng không quên nhiệm vụ.
À không đúng, trước kia anh ta quá chú tâm công việc đến mức khiến người khác lo anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846177/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.