“Bây giờ em cũng giỏi lắm nhỉ.” – Tạ Yến Ninh nói.
Tô Hoàn Vãn cười rất tươi: “Dù sao tay anh cũng không với tới được mà.” Câu nói đi kèm vẻ mặt hơi đùa cợt của cô khiến Tạ Yến Ninh có lý do để nghi ngờ rằng Tô Hoàn Vãn đang ẩn ý điều gì khác.
“Em tưởng anh không dám động vào em à?”
“Em đâu có nói vậy,” – Tô Hoàn Vãn đáp – “Chỉ là, đến lúc đó anh có đến nhà em thì cũng chỉ có thể ở phòng khách thôi, biết chưa?”
Tạ Yến Ninh bật cười.
Chắc Tô Hoàn Vãn không nghĩ rằng trên đời này, ngoài nhà cô ra, còn có khách sạn, thậm chí còn có những căn nhà khác nữa.
Đúng vậy, Tạ Yến Ninh cũng có nhà ở Cảng Thành.
Là anh mua từ trước, chỉ là lâu nay không ở đó nên chưa để tâm. Lần này anh đã cho người dọn dẹp, sửa sang lại rồi.
Tuy nhiên, giờ anh chưa định nói cho Tô Hoàn Vãn biết.
Sau khi chúc Tạ Yến Ninh ngủ ngon, Tô Hoàn Vãn chui vào chăn đi ngủ. Ngày mai cô còn phải đi tái khám.
Còn Tạ Yến Ninh, nhìn cơ thể mình có phản ứng, đành phải ép bản thân chuyển sự chú ý sang công việc.
Bên kia, Thư Dương Thu hỏi anh: “Năm nay cậu có đến dự tiệc cuối năm không đấy?”
Tạ Yến Ninh: “Xem tình hình đã.”
“Anh trai ơi, đừng có ‘xem tình hình’ nữa được không, bận thế nào thì cũng bớt chút thời gian ra đi mà.”
Dù sao anh cũng là cổ đông công ty, đến tham dự một chút cũng đâu quá đáng.
“Phải đi gặp mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846174/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.