Không ai biết trong suốt thời gian cấp cứu, anh đã sợ hãi đến mức nào.
Đặc biệt là khoảnh khắc tận mắt chứng kiến con dao đâm vào người Tô Hoàn Vãn, trái tim anh như ngừng đập.
Nhìn thấy máu bắn ra, lúc giằng co với tên đàn ông kia, thực ra trong đầu anh đã nảy sinh ý định giết người.
Chỉ là đến giây phút cuối cùng, tiếng kêu đau đớn của Tô Hoàn Vãn đã kéo anh trở về với lý trí.
Sau đó, Tô Hoàn Vãn được đưa vào phòng cấp cứu, máu thậm chí còn nhỏ xuống dọc theo cáng, để lại những vệt đỏ khủng khiếp trên sàn.
Anh như mất hồn, lặng lẽ xử lý mọi việc.
Đến bản thân cũng không biết, nếu thật sự Tô Hoàn Vãn có chuyện gì, anh sẽ ra sao.
Nhưng may mắn thay, cô ấy vẫn còn sống.
Tuy vẫn đang trong giai đoạn nguy hiểm, nhưng ít nhất đã qua được cửa tử, cả hai bên gia đình mới có thể thở phào.
Tô Hoàn Vãn vẫn chưa tỉnh lại do tác dụng của thuốc mê, sau ca phẫu thuật liền được đẩy thẳng vào ICU.
Đêm nay là thời điểm then chốt.
Cố Như Ý nhìn thấy Tạ Yến Ninh vẫn toàn thân dính máu, xót xa vỗ nhẹ anh: “Con về thay đồ trước đi, ở đây có chúng ta rồi, sẽ không sao đâu.”
Tạ Yến Ninh ngẩng đầu, đưa tay lau mặt, trong mắt đầy tơ máu, giọng khàn khàn: “Vâng, con thay đồ xong sẽ quay lại.”
Tô Hoàn Vãn chắc chắn sẽ không muốn nhìn thấy anh thảm hại thế này.
Anh vào phòng tắm, nước nóng xối qua da, khiến những vết thương trên tay nhói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846168/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.