Tô Hoàn Vãn quay đầu lại: “Anh thế này là có thể bị khiếu nại đấy!”
Tạ Yến Ninh hít sâu một hơi.
Cô thật sự xem anh là nhân viên massage rồi.
Anh thừa nhận mấy hôm nay đúng là có hơi quá đà, nên mới dẫn cô đi ngâm suối nước nóng, thư giãn cơ thể một chút — nhưng không có nghĩa là anh là người bất tỉnh nhân sự để mặc cô sai khiến.
“Vãn Vãn, em có thể đừng lên tiếng không?”
Tạ Yến Ninh hỏi.
“Vì sao chứ? Ở đây làm gì có người ngoài.”
Chẳng lẽ sợ quấy rầy hàng xóm? Sau đó như có linh cảm, cô quay lại đánh giá anh từ đầu đến chân: “Anh không sợ… quá độ mà ‘đi’ sao?”
Cũng hai mươi lăm, hai mươi sáu rồi, chắc cũng bắt đầu đi xuống dốc?
Lại là ánh mắt đó.
Tạ Yến Ninh tức đến nghiến răng: “Anh có được hay không, em không rõ chắc?”
Tô Hoàn Vãn vội vàng dỗ: “Chắc chắn là được rồi.”
Cô nghĩ nghĩ, nhớ ra bố mẹ mình cứ hay gửi thực phẩm bổ dưỡng cho cô, đến giờ vẫn chưa hầm nấu lần nào: “Mẹ em gửi cho em bao nhiêu thứ, lúc về mình hầm nấu ăn nhé, đừng để lãng phí, phải… bồi bổ chút.”
Ý cô là dạo này sinh hoạt hơi mất kiểm soát, cần chăm lo sức khỏe.
Nhưng vào tai Tạ Yến Ninh thì không còn đơn giản như vậy.
“Ừ, đúng là nên bồi bổ.”
Tạ Yến Ninh bình tĩnh đáp, chờ về xem ai mới là người cần được “bổ”.
Tô Hoàn Vãn hài lòng.
Một mình cô ăn cũng không xuể, gần đây còn được gửi thêm phần của Tạ Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846145/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.