Tô Hoàn Vãn cảm thấy ánh mắt anh ta hơi kỳ lạ, theo bản năng hơi tránh đi: “Em lái xe tới.”
Ánh mắt Thương Hạo Diễm khẽ lóe lên, “Lâu rồi không gặp, coi như ở lại bầu bạn với anh một lúc được không?” — nghe cứ như cô là kẻ bạc tình vô nghĩa vậy.
Trợ lý trong lòng kêu khổ không thôi: không phải đâu anh ơi, anh còn nhớ anh sắp có cuộc họp không? Cả đống người đang đợi anh đó! Tối nay phải chốt phương án, mai còn triển khai mà!
Mạng của dân công sở cũng là mạng đấy!
Dù trong lòng có gào thét thế nào, trợ lý vẫn nhớ rõ ai là “cơm áo cha mẹ”. Ý đồ của sếp có thể không cần hiểu, nhưng yêu cầu của sếp thì nhất định phải hoàn thành.
“Cô Tô, tôi sẽ lái xe của cô về giúp.” Trợ lý Lâm nở một nụ cười tiêu chuẩn tám chiếc răng trắng sáng.
protected text
Nói đến nước này rồi, cô còn biết nói gì nữa? Cô đưa chìa khóa xe cho trợ lý Lâm, rồi đi theo Thương Hạo Diễm lên xe.
Cũng may, xe đậu không xa.
Thương Hạo Diễm mở cửa ghế phụ cho Tô Hoàn Vãn.
Chiếc xe lao vút trên đường cao tốc.
Tô Hoàn Vãn trong lòng lại bắt đầu lăn tăn — tuy chưa nghe nói Thương Hạo Diễm có bạn gái, nhưng cũng không loại trừ khả năng có đối tượng mập mờ.
Điều kiện của Thương Hạo Diễm quá tốt, từ nhỏ tới lớn người theo đuổi không đếm xuể.
Còn những chuyện sau khi anh ta sang Harvard, cô chỉ nghe loáng thoáng — hình như từng có thời gian qua lại với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846117/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.