Có lẽ là kiểu trợ lý luôn phải túc trực bên thầy hướng dẫn.
Tô Hoàn Vãn thở dài.
Tìm một người như vậy để làm gì chứ…
Rồi cô nhượng bộ, nói: Không sao, có cano riêng, đảm bảo đưa các cậu vào bờ an toàn.
Tô Hoàn Vãn: Được rồi, để tớ hỏi anh ấy xem.
Cô cũng không rõ buổi chiều hay buổi tối Tạ Yến Ninh có lịch trình gì không.
Mang dép lê, Tô Hoàn Vãn chạy ra ngoài, thấy Tạ Yến Ninh đang đặt laptop trên bàn, không biết đang bận việc gì.
Cô nổi hứng trêu chọc, vừa định rón rén bước lại gần thì đã bị Tạ Yến Ninh phát hiện, chưa kịp lại gần đã bị anh kéo lại.
Tô Hoàn Vãn còn đang thắc mắc thì trong máy tính vang lên giọng nói:
“Ơ? Chuyện gì vậy? Người đâu rồi?”
“Giáo sư Tạ, sao thế?”
Lần này còn là tiếng Anh.
Tạ Yến Ninh mấp máy môi không phát ra tiếng: Đang họp.
“….” Tô Hoàn Vãn mừng thầm vì may mà chưa lao thẳng vào—bộ đồ cô đang mặc cơ bản chẳng khác gì… không mặc.
“Vậy anh làm việc đi.” Nói xong cô vụt một cái chạy về phòng.
Thay đồ xong đi ra, Tạ Yến Ninh vẫn còn đang họp.
Tô Hoàn Vãn nằm dài trên sofa, quay đầu nhìn anh chăm chú làm việc.
Toàn bộ cuộc họp diễn ra bằng tiếng Anh.
Người ta vẫn bảo, đàn ông khi nghiêm túc làm việc là quyến rũ nhất.
Tô Hoàn Vãn bước lại gần, đứng đối diện, mấp máy môi: Giáo sư Tạ, anh đẹp trai quá.
Tạ Yến Ninh khẽ cười, không phát ra tiếng.
Đầu bên kia cuộc họp lập tức có người phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846108/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.