Tô Hoàn Vãn từ trước đến nay vốn rất thu hút người khác phái.
Chỉ là cô không quá “sáng dạ” trong chuyện tình cảm.
Cô ghé mắt nhìn qua: “Ừm… không nhớ rõ tên nữa, hình như là hồi đó đi xem mắt.”
Nói xong, Tô Hoàn Vãn biết mình lỡ lời, vội vàng chữa lại: “Bị bạn cùng phòng kéo đi đó, các cô ấy nói nếu em tham gia thì sẽ có khí thế hơn. Nhưng em chỉ đến ăn uống thôi, cũng nên hòa đồng một chút mà.”
“Ừm.” Tạ Yến Ninh đáp một tiếng, không nghe ra tâm trạng gì.
“Không phải chứ, anh thà nhìn mấy tấm ảnh này còn hơn nhìn em sao?” Tô Hoàn Vãn hỏi.
Nhìn ảnh còn không bằng nhìn em!
Vừa dứt lời, không khí trong phòng lập tức thay đổi.
Tạ Yến Ninh đặt album xuống, ánh mắt nhìn cô trở nên u tối khó đoán.
Tô Hoàn Vãn vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt, vài lọn dính nhẹ lên má. Da mặt trắng hồng, trong mắt phủ một tầng hơi nước mơ hồ.
Điểm quyến rũ nhất trên khuôn mặt cô chính là đôi môi đỏ mọng, không cần son phấn vẫn nổi bật, lúc này càng như hoa chớm nở, mê hoặc người khác.
Chiếc váy ngủ bằng lụa dây mảnh để lộ chiếc cổ thon thả cùng một chút cảnh xuân phía trước.
“Ừm, đang nhìn em đây.” Giọng Tạ Yến Ninh khàn khàn.
“Em…” Tim Tô Hoàn Vãn đập loạn, cảm thấy môi hơi khô, liếm nhẹ một cái.
Rồi cô đã bị anh kéo lên giường, hơi thở lập tức bị cuốn đi.
Cảm xúc dâng trào, đầu óc không còn nghĩ ngợi được gì nữa, chỉ có thể mặc kệ bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846107/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.