“Em hôm kia còn nói sẽ ôm anh, hôn anh đấy.” Tạ Yến Ninh cúi người xuống rất thấp, chỉ cần thêm chút nữa là có thể chạm được vào cô, giọng khẽ khàng trách móc Tô Hoàn Vãn.
Người là dao thớt, ta là cá nằm trên thớt.
Tô Hoàn Vãn tức đến nghiến răng.
Anh rõ ràng có thể hôn ngay, lại cứ phải hỏi, đúng là, cô muốn khóc ghê gớm.
“Nếu em nói không được, anh có dừng lại không?”
Tạ Yến Ninh vùi đầu vào hõm cổ cô, bật cười khe khẽ, “Không đâu.”
Tô Hoàn Vãn: Hừ.
Miệng đàn ông, đặc biệt là khi ở trên giường — nếu cô tin đến hai phần thì đúng là đồ ngốc.
Tạ Yến Ninh đưa môi kề sát tai Tô Hoàn Vãn, nhẹ nhàng chạm vào dái tai cô, khiến cô rùng mình dữ dội hơn nữa.
Cô còn không biết đó lại là điểm nhạy cảm của mình.
Rõ ràng Tạ Yến Ninh cũng đã nhận ra điều đó.
Bàn tay Tô Hoàn Vãn bất giác bám lấy lưng anh.
Thôi thì, với một “cực phẩm” như Tạ Yến Ninh, dù sao cũng không lỗ.
Như được cổ vũ, đôi môi Tạ Yến Ninh lướt đến khóe môi cô.
Cái chăn vướng víu kia, cũng bị anh hất tung.
Chắc là trốn không thoát rồi, cô nghĩ.
Ý nghĩ ấy vừa nảy ra, thì từng cái chạm nóng rực đã khiến cô không thể suy nghĩ nổi.
Cô chỉ cảm thấy toàn thân bốc hỏa.
“Vãn Vãn, Vãn Vãn…” Hơi thở nặng nề của Tạ Yến Ninh sát ngay bên tai.
Đúng lúc này, điện thoại của Tô Hoàn Vãn để đầu giường vang lên mấy tiếng ting ting liên tục.
Tô Hoàn Vãn khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846099/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.