Vừa nghe xong điện thoại bước vào, Tạ Yến Ninh đã thấy Chương Vân Thanh mặt tái nhợt chạy vội ra ngoài, phía sau là Hoàng Thịnh đuổi theo.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Tạ Yến Ninh hỏi.
Đôi mắt Chương Vân Thanh đỏ hoe, ánh mắt rưng rưng như chứa ngàn lời chưa nói, cuối cùng chỉ hóa thành một câu:
“Xin lỗi, xin lỗi, thật sự xin lỗi…”
Chỉ vài từ ngắn ngủi dường như đã rút cạn sức lực của cô ấy. Mím chặt môi, cô nhìn Tạ Yến Ninh với ánh mắt đầy lưu luyến, rồi quay người rời đi.
Hoàng Thịnh chứng kiến tất cả, không nói một lời, lập tức đuổi theo.
Dù thông minh đến mấy, Tạ Yến Ninh cũng không hiểu nổi, chỉ một cuộc điện thoại vài phút thôi, sao quay lại đã thành ra như thể ai đó bị uất ức nghiêm trọng đến vậy.
Tô Hoàn Vãn cũng không ngờ Chương Vân Thanh lại đột nhiên bùng nổ.
“Tô Hoàn Vãn, cô thắng rồi, hoàn toàn thắng rồi. Chẳng phải cô muốn tôi rời đi sao? Được, tôi làm cô vừa lòng.”
Từng chữ như mang theo tiếng nấc nghẹn ngào.
Nếu ai không biết rõ nội tình, hẳn sẽ nghĩ Tô Hoàn Vãn là kẻ ác độc lắm.
Nói xong, Chương Vân Thanh thậm chí quên cả cầm theo túi xách, lao ra khỏi cửa.
Hoàng Thịnh lườm Tô Hoàn Vãn đầy bất mãn, nhặt lấy túi của Chương Vân Thanh rồi cũng đuổi theo.
Tô Hoàn Vãn: “…”
Lẽ nào lại là lỗi của cô? Tính sai rồi, không ngờ một người lạnh lùng như Chương Vân Thanh lại thành thạo đến vậy trong “kỹ năng trà xanh thượng thừa” – lùi một bước để tiến hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846094/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.