Ngón tay 37 độ… sao lại có thể gõ ra mấy dòng lạnh lẽo như thế? Tô Hoàn Vãn khô khốc trả lời lại một câu: “Ờ.”
Nam Tư Tư nhìn cô, hỏi: “Sao mặt cậu ủ rũ thế kia?”
Tô Hoàn Vãn nhìn cô, định hỏi “cậu định theo đuổi trưởng khoa Hoắc kiểu gì”, nhưng lại nhớ tới câu nói hôm trước của Hoắc Sơ Lam: “Có thể đừng vội từ chối tôi được không?” – liền thở dài một tiếng.
Thôi vậy, đừng hỏi nữa.
Ngượng chết đi được.
Những ngày gần đây, Hoắc Sơ Lam cũng không có thêm động thái gì, Tô Hoàn Vãn âm thầm cầu nguyện—mong là anh ta chỉ buột miệng nói chơi thôi.
Cô nói: “Không có gì đâu, đang nghĩ tối nay ăn gì.”
“Cậu bị hội chứng chọn món à?” – Ăn bữa cơm mà cũng phải xoắn xuýt vậy sao.
Tô Hoàn Vãn tặng cho cô ấy một ánh mắt “cậu không hiểu đâu”.
Tan ca về nhà, cô suy nghĩ, trong danh sách bạn bè hình như chỉ có một người từng thành công theo đuổi người khác—là Tề Chân Chân.
Tề Chân Chân từng theo đuổi một đàn anh đại học suốt ba tháng, cuối cùng cũng tu thành chính quả. Năm ngoái họ kết hôn, giờ bầu đứa nhỏ đã gần sáu tháng rồi.
Đúng vậy—chỉ mất ba tháng để theo đuổi.
Tô Hoàn Vãn: “Cậu từng theo đuổi chồng cậu kiểu gì thế?”
Lúc này, Tề Chân Chân đang ở nhà tận hưởng cuộc sống bầu bí, vừa mới làm xong thai giáo cho đứa bé trong bụng, đang hớn hở đón nhận đồ ăn do chồng đút cho.
Nhận được tin nhắn từ “đại bận nhân” Tô Hoàn Vãn, cô ngẩn ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4843713/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.