Người ta thường nói, cách tốt nhất để quên một người là bắt đầu một mối quan hệ mới. Như Dương Lạc Vi, trước kia cũng từng khóc lóc với cô rằng sẽ chia tay Thiệu Thành Hoa, nhưng chỉ mấy ngày sau là lại ngọt ngào như thường — nhìn mà đau cả răng.
Có thể thấy, tình yêu cũng có điểm tốt.
Chứ cứ âm thầm yêu đơn phương, lại còn là người đã có gia đình, kiểu gì cũng thấy không hợp với phong cách của cô.
Đang nghĩ đến đây thì chuông cửa vang lên.
Đúng lúc trên màn hình đang chiếu cảnh một sinh vật “phi khoa học” gõ cửa phòng nam chính.
Nhạc nền “từng từng từng” căng thẳng, rợn người.
“…”
Tô Hoàn Vãn nhìn qua lại giữa màn hình và cửa ra vào.
Dù là một người vô thần triệt để, lông tơ cô cũng không tránh khỏi dựng lên.
Cô bước nhẹ ra cửa, và khuôn mặt không thể chê vào đâu được của Tạ Yến Ninh hiện ra trước mắt.
Đêm hôm đến tìm cô làm gì? Cô mở cửa cho anh vào, vừa vào nhà thì đã thấy con mèo mập nhà mình — Nguyên Tiêu — đang nằm gọn trong lòng Tạ Yến Ninh, còn kêu “meo” một tiếng đầy đắc ý với cô.
“???”
“Nó sao lại ở chỗ anh?” – Mới nãy vẫn còn ở trong nhà cơ mà, sao lại ra ngoài?
Bộ phim trên màn hình vẫn đang chiếu, nữ chính vừa đưa tình vừa khóc thút thít với nam chính trong nhà:
“Quan nhân thật nhẫn tâm, thiếp là đến tìm chàng mà.”
Tô Hoàn Vãn: “…”
Tạ Yến Ninh rõ ràng cũng nghe thấy, sắc mặt không rõ là vui hay giận:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4843697/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.