Tối qua không phải là lần đầu tiên cô mơ thấy Tạ Yến Ninh.
Lần đầu tiên là vào năm ba đại học.
Đã qua lâu như vậy, cô không còn nhớ rõ giấc mơ lúc đó ra sao.
Chỉ nhớ sáng hôm ấy tỉnh dậy, trong lòng có một cảm giác trống trải khó tả.
Sáng hôm đó, cô dậy sớm, kiểm tra lại hành lý một lần cuối.
Là sinh viên trao đổi, cô chuẩn bị sang châu Âu học tập một năm.
Khi kiểm tra lại đồ đạc, cô phát hiện đôi bông tai ngọc trai mà mấy hôm trước một bạn khoa khác gửi cô giữ hộ, vì quá bận nên quên trả.
Cô vội gọi điện hỏi người kia đang ở đâu.
Bạch Phi Phi ở đầu dây bên kia nói khẽ: “Mình đang ở hội trường đa năng, cậu không phải sắp ra sân bay sao, cứ để tạm ở ký túc xá mình đi.”
Nghe âm thanh nền, chắc là đang có buổi hội thảo hay trao đổi gì đó.
Bạch Phi Phi là cán bộ hội sinh viên, giúp việc ở đó là chuyện bình thường.
Tô Hoàn Vãn xem đồng hồ, vẫn còn sớm, liền nói: “Không sao đâu, mình qua đó cũng gần.”
Cửa chính hội trường đóng kín, Tô Hoàn Vãn có chút ngại ngùng không muốn làm phiền.
May có một bạn sinh viên khác đang chuẩn bị vào, cô mới tranh thủ đi theo.
Bạch Phi Phi vẫn đang bận trong hậu trường, Tô Hoàn Vãn nhắn tin báo, cô ấy đáp sẽ ra ngay.
Chờ đợi không có việc gì làm, Tô Hoàn Vãn nhìn lên sân khấu, nghe người ta phát biểu. Chủ đề là giao lưu giữa các trường về lĩnh vực máy tính,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4843670/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.