Tô Hoàn Vãn lại nghe thấy tiếng cười nén không nổi từ bàn phía sau.
“……”
Rốt cuộc có gì đáng cười chứ!
Buổi ăn xem mắt này kết thúc trong sự lạnh nhạt như đã lường trước.
Tiêu Như Quyên ném lại một câu “Không phù hợp” rồi bỏ đi, rõ ràng là tức giận không nhẹ.
Vốn dĩ đã không hài lòng với cô, vậy mà cô còn dám mở miệng đòi hỏi, coi nhà họ Trần là gì chứ? Lấy vợ phải lấy người hiền đức, loại con dâu thấy tiền sáng mắt thế này, không cần cũng được.
protected text
“Ồ, không sao đâu, hôn nhân mà, mỗi người đều có điều kiện riêng, anh Trần không cần cảm thấy áy náy.” Tô Hoàn Vãn mặt mày tươi tỉnh, lần này chắc chắn là người ta chướng mắt cô rồi.
Lúc cô cười, bọng mắt dưới hiện rõ, không biết là do ánh đèn hay vì lý do khác, trong mắt như có ánh sao lấp lánh, lỡ không cẩn thận là bị hút vào ngay.
Trần Hạc Đình không thoải mái quay mặt đi, uống một ly nước để che giấu cảm xúc khác lạ.
Nhưng trong đầu lại hiện lên hình ảnh đôi môi đỏ mọng của Tô Hoàn Vãn.
Màu sắc đỏ tươi, môi đầy đặn, không biết cắn lên sẽ có cảm giác thế nào.
Anh thừa nhận, tình yêu sét đánh phần lớn là vì sắc mà sinh tình.
Dù Tô Hoàn Vãn có yêu cầu cao, anh cũng chấp nhận.
Có lẽ nếu hai người có tình cảm sâu đậm một chút, đến lúc gạo nấu thành cơm chín rồi, cũng không đến lượt cô nói không gả nữa.
Trần Hạc Đình muốn ở lại ăn cùng Tô Hoàn Vãn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4843669/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.