Từ nhỏ, bọn họ cũngchưa từng nghe qua Cố Uyên hát. Mổi lần tới mấy chỗ karaoke, mặc kệ đeobám dai dẳng, Cố Uyên cũng không chịu hát. Cho nên, bọn họ nhất trí chorằng Cố Uyên không biết hát nên không muốn cho bọn họ biết, sợ bị xấumặt trước bọn họ, hơn nữa cái lý do này, bọn họ vẫn chắc chắn nên khôngnghi ngờ.
Dù sao không phải có câu nói là trên thế giớikhông có người nào hoàn mĩ sao. Cố Uyên có dung mạo đáng kiêu ngạo, cónăng lực xuất sắc, còn có gia thế mà rất nhiều người mơ tưởng nhưngkhông có, những thứ này là quá đủ rồi. Cho nên anh không biết hát cũnglà bình thường, không thể nào để cho Cố Uyên quá hoàn mỹ được. Nhưng bọn họ lại không nghĩ rằng, Cố Uyên hát sẽ dễ nghe như vậy, êm tai đến mứcbọn họ cũng có chút mê muội. Vốn bài hát ‘Bởi vì tình yêu’ này thì cógiai điệu rất êm tai, lời bài hát cũng rất đẹp.
Hát xong, Từ DuMạn mặc dù giật mình, nhưng cũng không để lộ ra ngoài, cô cũng khôngbiết Cố Uyên chưa bao giờ hát. Hát xong liền đưa micro cho Hàn Minh vàPhùng Chinh. Từ Du Mạn cảm thấy Phùng Chinh hẳn là rất thích ca hát, màCố Uyên cũng biết trong tất cả bọn họ cũng chỉ có Phùng Chinh cùng HànMinh thích ca hát nhất, cho nên mới đồng thời giao micro cho bọn họ.
Lần này Phùng Chinh cũng không nhận lấy micro liền xông lên hát, ngược lạiđem micro đặt qua một bên, đi tới một tay đè Cố Uyên lên trên ghếsa-lon, tay không tự giác chế trụ cổ của Cố Uyên:
“Tại sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1218040/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.