“Xạo, ai tin anh. Anh chính là muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi của em thôi.” Từ Du Mạn nhìnthấu mưu kế của Cố Uyên, danh chính ngôn thuận mà cự tuyệt anh. Cũngkhông nghĩ lại xem mới vừa rồi là ai chiếm tiện nghi tới mức hăng sa.Bây giờ nói lời này, chậc chậc, da mặt thật là dày.
“Mới vừa nãy là ai chiếm tiện nghi của ai?” Nếu bị nhìn thấu rồi, Cố Uyên cũng không giải thích, ngược lại nói.
“Ai… ai chiếm tiện nghi của anh chứ ?”
“Em chứ ai. Như thế nào? Có hài lòng với chỗ em sờ được không?”
Nếu không phải hiện tại anh không cử động được, anh nhất định sẽ đè Từ DuMạn lên giường, hung hăng hôn cô, hung hăng sờ mó, hung hăng cái gì kiađó!
“Anh cho rằng em nguyện ý sao ?”
“Anh lại không cókẹo, em cũng không có kẹo, vậy thì có cách gì chứ?” Thật nghĩ khôngthông, một người đàn ông sợ đắng đến như vậy, cô cũng không… Cô cũng sợđắng. Chỉ là do cô đã tìm ra một phương pháp, lúc uống thuốc thì thuốckhông được đụng phải đầu lưỡi của mình nên sẽ không thấy vị đắng. Cô rất sợ đắng, nếu như quá đắng, nói không chừng cô sẽ ói ra.
“Ai nóiem không có, trên người em nhất định là có kẹo, em giấu đi không cho anh ăn.” Từ Du Mạn đã có thể hiểu rõ, Cố Uyên đâu phải giống như đứa trẻmuốn ăn kẹo, anh rõ ràng chính là đứa trẻ muốn ăn kẹo.
“Em lấy đâu ra kẹo?” Trên người của chính mình có kẹo hay không, cô chẳng lẽ không biết?
“Có, anh có thể khẳng định.” Cố Uyên lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1218012/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.